Bằng thía quái nào đó mà mình lại có dịp nhìn cái quá trình làm hoa cưới rồi viết một đoạn ngắn ngắn, là mình nghĩ giả ngày nào đó mình cưới thì sẽ thế nào. Thôi thì mình sẽ post lại ở đây làm kỷ niệm.
Rằng là mến nhau đã lâu, thương đã tràn đầy, anh nắm tay em, mình về lại một nhà. Khung trời một khúc du dương, hoa cỏ sum vầy, anh nắm tay em, mình chung một cuộc đời.
Kết hôn, cột mốc cho một chuyện tình và khởi đầu cho một chuyện đời, sẽ thật nhiều những giây phút ngọt ngào hân hoan, cũng sẽ có lúc bận lòng truân chuyên, nhưng mình mãi có nhau, mãi nắm tay nhau đi qua tháng ngày thật bình yên vững chãi.
Này,
miếng trầu xanh
vôi thắm
quyện nhau đi lên màu đỏ thắm..
Buồn cười là mình còn chẳng quen biết phu phụ này, nhưng mong rằng hai bạn sẽ trăm năm hạnh phúc. Duyên sao mà kỳ diệu quá vậy Duyên.
Saigon, 14/1