I
Bình minh tôi xin thề thức dậy lúc năm giờ
trời mưa
chuyến xe thiếu mặt trời hong ấm
bụi lất phất màu cafe lấm tấm
phố im lìm
phố vắng người
tôi đợi phố trầm ngâm

II
từ long an dầm mưa xuôi về vũng tàu gió hát, ngược lên đất huế xa xăm
nỗi nhớ tôi trôi đi cùng tháng năm
trôi vào kí ức
thuở mười lăm
tình yêu sao còn ở lại
tình yêu sao đắm mãi giữa hư vong
tình yêu bất tử
tình yêu bất tử
hoá tình người mênh mông
III
mười năm tôi long đong đi tìm bóng mặt trời
mười năm cũng một kiếp người
trăm năm cũng một phận đời hư vô
chênh vênh giữa chốn xô bồ
thấu đời mộng mị thấu tôi vô thường
vì đâu mưa hạ ly hương?
vì ai đốn ngã yêu thương ngậm ngùi
là tôi một đoạn làm người
than thời trách phận sao đời hẩm hiu
cũng tôi một sớm đìu hiu
thấy đời đen bạc lại yêu thương tràn
chẳng là một chuyến đò ngang
thôi thì cũng chịu đeo tang mặt trời
IV
Con chó vàng bên tách cafe đen
Ngồi tìm vui một phút êm đềm
Có phải ngày vừa đen vừa đắng
Chó cười chó uống để tìm quên
Con chó vàng thấy tách cafe đen
Há mồm cố nuốt trọn hơi men
Họa đâu đời ngọt không đen đắng
Ngạo cười thây kệ cái sang hèn
Con chó vàng đôi mắt sầu đen
Ngóng trông theo những đóa hương sen
Cafe tan chảy theo sương khói
Nụ cười xa vắng đã thành quen
V
tôi đi một sớm con đường vắng
giữa động hoa vàng
thơm màu buổi sáng
những cọng cây chùi đầu lên vách đồi dát nắng
tôi về một chiều thu trở nặng
thu trở nặng
rồi thu đi
để cho tôi một cơn mưa trầm lặng
những tháng ngày trầm lặng
mùa đông
VI
Mặt trời ngủ quên
mặt trời vắng bóng
loài người lóng ngóng
đi tìm hơi ấm mùa đông
mặt trời có thai
sinh đứa con trai mùa không nắng
chiều mưa vắng lặng
tôi ngồi vấn chiếc khăn tang
Buôn Ma Thuột, tháng 10.2016
Bình minh tôi xin thề thức dậy lúc năm giờ
trời mưa
chuyến xe thiếu mặt trời hong ấm
bụi lất phất màu cafe lấm tấm
phố im lìm
phố vắng người
tôi đợi phố trầm ngâm

II
từ long an dầm mưa xuôi về vũng tàu gió hát, ngược lên đất huế xa xăm
nỗi nhớ tôi trôi đi cùng tháng năm
trôi vào kí ức
thuở mười lăm
tình yêu sao còn ở lại
tình yêu sao đắm mãi giữa hư vong
tình yêu bất tử
tình yêu bất tử
hoá tình người mênh mông
III
mười năm tôi long đong đi tìm bóng mặt trời
mười năm cũng một kiếp người
trăm năm cũng một phận đời hư vô
chênh vênh giữa chốn xô bồ
thấu đời mộng mị thấu tôi vô thường
vì đâu mưa hạ ly hương?
vì ai đốn ngã yêu thương ngậm ngùi
là tôi một đoạn làm người
than thời trách phận sao đời hẩm hiu
cũng tôi một sớm đìu hiu
thấy đời đen bạc lại yêu thương tràn
chẳng là một chuyến đò ngang
thôi thì cũng chịu đeo tang mặt trời
IV
Con chó vàng bên tách cafe đen
Ngồi tìm vui một phút êm đềm
Có phải ngày vừa đen vừa đắng
Chó cười chó uống để tìm quên
Con chó vàng thấy tách cafe đen
Há mồm cố nuốt trọn hơi men
Họa đâu đời ngọt không đen đắng
Ngạo cười thây kệ cái sang hèn
Con chó vàng đôi mắt sầu đen
Ngóng trông theo những đóa hương sen
Cafe tan chảy theo sương khói
Nụ cười xa vắng đã thành quen
V
tôi đi một sớm con đường vắng
giữa động hoa vàng
thơm màu buổi sáng
những cọng cây chùi đầu lên vách đồi dát nắng
tôi về một chiều thu trở nặng
thu trở nặng
rồi thu đi
để cho tôi một cơn mưa trầm lặng
những tháng ngày trầm lặng
mùa đông
VI
Mặt trời ngủ quên
mặt trời vắng bóng
loài người lóng ngóng
đi tìm hơi ấm mùa đông
mặt trời có thai
sinh đứa con trai mùa không nắng
chiều mưa vắng lặng
tôi ngồi vấn chiếc khăn tang
Buôn Ma Thuột, tháng 10.2016