em đã đi rồi sao em ơi
hoàng hôn thôi lẽ bóng mình tôi
bến nước năm xưa giờ lạnh ngắt
đêm về thơ thẩn đếm đơn côi
Bơ vơ như thuở tiếng đò vang
Bơ vơ như thuở tiếng đò vang
đâu tiếng cười xua những vội vàng
tóc xoăn trong nắng về xa vắng
còn đó dư âm với bẽ bàng
Đâu chút lạnh lùng, đâu thoáng đam mê
còn giọt mồ hôi
còn đôi hàng lệ
còn những phút chạnh lòng mặc kệ
ta vô tình đùa giỡn với thời gian
còn tiếng thơ xanh, ngày vang câu hát
còn những sáng trời thu bát ngát
nắm tay nhau trên những ngã đường
đếm mây hồng vạn lối yêu thương
vỗ về nhau qua dặm đường trường.
Bây giờ,
tiếng lòng nức nở với tiếng mưa
tình đẹp trong xanh chẳng lọc lừa
góp từng kỉ niệm, gom lời hứa
ngắm buồn tìm lại tiếng thơ xưa.
Saigon tặng em, 7/10/.13