Đăng lại cái đoạn tâm tình khi mình muốn làm cà phê mà sau mấy năm nhìn lại, chí thì không nhụt mà gian nan đập cho bẹp dí. Thôi để làm kỷ niệm, còn kinh nghiệm thì nghiệm lại thấy kinh hehe. "Nói đến Việt Nam, bạn bè quốc tế sẽ nhớ về chiến tranh, một nỗi niềm không biết nên vui hay nên buồn. Thế hệ trước đã đổ máu để gìn giữ một đất nước trọn vẹn và hòa bình, trách nhiệm đưa đất nước vươn mình có lẽ thuộc về những thế hệ hậu chiến. Ai cũng hiểu rằng chiến tranh là đau thương, nhưng không thể phủ nhận lịch sử loài người là lịch sử của chiến tranh. Hiểu lịch sử có quan trọng không? Nhiều doanh nhân khi kể chuyện thường trích dẫn Tam Quốc, Xuân Thu, về binh pháp Tôn Tử ứng dụng trong kinh doanh, những thứ đó là lịch sử, tiếc là không phải lịch sử nước mình. Nhiều cuốn sách dạy triết lý đạo đức hay chiến lược lãnh đạo như Khổng, Mạnh, Musashi, Machiavelli hay Clausewitz, những cái đó là lịch sử, tiếc lại không phải lịch sử nước mình. Bất cứ chuyên môn hay ngành nghề nào cũng có lịc...
lì như trâu - điên rực rỡ