Trời rục rịch vào hè, con nít bây giờ ở thị thành không còn háo hức vơi mùa hè như mình ngày trước vì hè nó còn học thêm căng hơn mùa đi học. Những ngày còn nhỏ mình không hiền lắm, cũng hiền nhưng không hiền như bây giờ. Mùa hè của mình bắt đầu từ 3 giờ sáng, lúc mẹ vừa gánh bún lên chợ thì mình lọ mọ dậy đi gọi anh em quanh xóm. Được chừng ba bốn đứa, lui thui đi bắt nhái sớm. Mình còn tự làm cái vợt đặng bắt ếch, một con ếch bán được tiền hơn chục con nhái. Sáng sớm là lúc bọn ếch lên bờ thở, chuẩn bị cho cả ngày đầm mình trong nước dưới cái nắng khô khốc đổ lửa miền Trung. Bắt xong mình gom lại đem cất ở nhà rồi hò cả bọn chạy thể dục về tít xóm dưới cách nhà mấy cây số, vừa chạy vừa đếm sao băng, sao đổi ngôi bay đầy. Đường làng chạy len lỏi giữa những thửa mạ xanh mướt, không nhà cao tầng, không dây điện rối mù nên trời rất cao và rộng. Chạy đến khoảng sân rộng sau làng, thường dùng làm sân bóng, cả bọn lăn ra nằm giữa cỏ. Mình quen bứt mấy cọng cỏ may còn đọng sương, ...
lì như trâu - điên rực rỡ