Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2016

Cho bõ trăm năm

Gửi em, Đời ngắn lắm thương nhau còn chưa đủ Nói làm chi lời chia cách vực sâu… Thơ hay chưa, không phải của anh đâu! Anh đọc mà nghĩ tới em thôi. Anh quen em muộn quá đi, chẳng hiểu nhiều về em, và thậm chí anh còn không mong nhìn quá sâu vào cuộc sống của em nữa. Anh nghe nói khi nhìn quá sâu vào một con người thì chỉ tìm thấy nỗi buồn cho mình. Có lẽ em đã gặp nhiều điều buồn tủi, gặp rắc rối chuyện gia đình, rồi cả phải khổ vì tình yêu. Anh ngỡ là em còn chưa hiểu được bản thân mình, chưa biết đi đâu làm gì để tìm điều em muốn. Em muốn sống thật an nhiên phải không em, anh đoán vậy. Có lúc anh cũng vậy, như kẻ lãng du lạc đường giữa cuộc kiếm tìm hạnh phúc. Cảm giác không buồn quá cũng không vui quá, không tốt không xấu, không yêu mà không ghét, cứ lưng chừng ở giữa, kẹt hoài ở đó không biết cách thoát ra. Nhưng dù ở đâu mà tâm không an thì em vẫn thấy khổ thôi phải không em? Giữa dòng đời hỗn mang này, em sẽ còn va đập với bao nhiêu điều khác nữa, cứ leo lên rồi tuột ...